Em chỉ là người đàn bà đã cũ
Nửa cuộc đời trải vần vũ gió giông
Qua một lần đò ngày ấy sang sông
Nay gãy gánh giữay mùa đông lạnh giá
Em biết mình chỉ là đàn bà goá
Ánh mắt buồn với đôi má nhạt phaii
Bóng hoàng hôn che phủ ánh ban mai
Đứng bên sông vẫn nhớ hoài quá khứ
Ngày xưa ấy khi còn là thiếu nữ
Má môi hồng mái tóc phủ ngang vai
Nét thanh xuân với hình dáng trang đài
Xung quanh em bao chàng trai say đắm
Đàn bà cũ nhưng vẫn còn đằm thắm
Nét duyên ngầm trong sâu thẳm tâm can
Con tim yêu vẫn đầy ắp chứa chan
Như cánh hoa hương sắc vàng ấp ủ
Hãy yêu thương người đàn bà đã cũ
Qua lửa rồi thành phụ nữ đa đoan
Đã từng trải nên rất đỗi hiền ngoan
Nếu được yêu sẽ ngập tràn hạnh phúc

Nguyễn Đình Huân
Sưu tầm :Nguyễn Thế Minh